Có những ngày, tôi tự hỏi chính mình: vì sao mình bắt đầu?
Giữa vô vàn lựa chọn ngoài kia, tôi vẫn chọn sách.
Chọn ngồi lại với từng trang giấy, từng dòng chữ, từng tư tưởng đã đi qua hàng chục, hàng trăm năm lịch sử. Không phải vì tôi giỏi hơn ai, mà vì tôi tin rằng một cuốn sách hay có thể âm thầm thay đổi cả một đời người. Và tôi muốn trở thành người mang những cuốn sách ấy đến gần hơn với mọi người.
Hành trình của tôi với “Tôi Bán Sách” không chỉ là bán sách, review sách hay nói về sách. Đó là hành trình gieo những hạt giống tư duy, đánh thức những câu hỏi rất sâu bên trong mỗi người: Mình đang sống như thế nào? Mình muốn trở thành ai? Mình có đang sống đúng với khả năng và ước mơ của chính mình hay không?
Tôi biết con đường này không nhanh, không ồn ào, và cũng không dễ dàng. Nhưng tôi chấp nhận đi chậm, miễn là đi đúng.
Sứ mệnh của tôi rất giản dị: giúp nhiều người hơn yêu việc đọc, hiểu giá trị của tri thức, và dùng sách để phát triển bản thân, nuôi dưỡng nội tâm, sống có định hướng giữa một thế giới ngày càng vội vã.
Mỗi bài viết, mỗi video, mỗi cuốn sách được giới thiệu đều là một lời mời rất nhẹ: hãy dành thời gian cho chính mình, cho sự trưởng thành lâu dài, thay vì những hào nhoáng ngắn hạn.
Tôi không dám hứa rằng ngày mai sẽ thành công. Nhưng tôi dám hứa rằng mỗi ngày, tôi sẽ làm việc này bằng sự chân thành, bền bỉ, và tôn trọng tri thức.
Có những lúc tôi hoài nghi chính mình. Tôi tự hỏi liệu có ai sẽ đọc được những dòng này không, hay rồi một ngày nào đó, page này lại bị bỏ quên trong một “hốc bà tó” nào đó của ký ức, phủ bụi theo năm tháng như bao dự định từng dang dở.
Nhưng rồi tôi nhận ra: mọi hành trình có ý nghĩa đều bắt đầu trong sự lặng thinh. Hạt giống nào cũng cần thời gian nằm trong đất tối, trước khi có thể vươn lên ánh sáng.
Nếu hôm nay chỉ có một người đọc được, hoặc thậm chí chỉ có chính tôi của tương lai quay lại đọc, thì những dòng này vẫn xứng đáng được viết ra. Bởi đây là lời cam kết âm thầm tôi dành cho bản thân: đừng bỏ cuộc chỉ vì chưa ai nhìn thấy.
Và nếu 10 năm nữa tôi quay đầu nhìn lại, dù page này lớn mạnh hay vẫn chỉ là một góc nhỏ yên tĩnh, tôi mong mình có thể mỉm cười và nói: “Ít nhất, mình đã không sống hời hợt.”
Nên hôm nay, tôi vẫn viết.
Vẫn bắt đầu.
Và vẫn hy vọng.
Dù rất nhỏ… nhưng là thật.
📩 Nếu bạn muốn liên hệ, hợp tác hoặc trò chuyện:
Vui lòng ghé trang liên hệ tại đây 👉
https://www.toibansach.com/p/lien-he.html
0 Nhận xét